[Truyện 18+] Lời trần tình của một ả điếm – Truyện Người Lớn
Chào anh em, lâu rồi em không viết truyện nên thấy hơi ngứa tay và cảm thấy có gì đó khó chịu trong người. Vì thế, hôm nay em xin phép mạo muội kể cho anh em nghe một câu chuyện với nội dung có thật thông qua lời kể lại từ con bạn của em.
Con nhỏ này làm nghề gì thì chắc có lẽ anh em đã hình dung ra được từ tựa đề của câu chuyện. Trước khi đi vào câu chuyện, em xin lưu ý anh em một điều, đây là câu chuyện do em được nghe kể lại chứ em không tận mắt chứng kiến, do đó anh em nào tin cũng được, không tin cũng chả sao, chỉ mong đừng viết những lời xúc phạm đến các nhân vật trong truyện, còn bảo em gió máy, xạo ke thì em gạch vỡ cmn đầu luôn nhé.
Để thêm phần hấp dẫn và chân thật, câu chuyện em sẽ kể theo lối đời thực, trẻ trâu, cộng với đó là một chút từ ngữ “trần trụi”, anh em nên cân nhắc trước khi đọc.
Giới thiệu sơ lược: Nàng là một thiếu nữ vừa tròn 18, chị cả trong một gia đình nghèo khó, thất ăn thất học. Từ nhỏ, nàng có ước mơ trở thành một nữ tiếp viên hàng không, với những chuyến đi Tây, đi Á, những món ăn ngon ở các nhà hàng sang trọng. Nhưng nào hay, số phận hẩm hiu, gia cảnh khốn đốn, đã cướp đi ước mơ ấy của nàng. Nàng chính thức thất học vào năm lớp 10, phải ở nhà phụ giúp gia đình để kiếm đồng ra đồng vào lo cho các em. Lớn lên chút nữa, nhờ sắc đẹp trời phú cùng giọng nói ngọt như mía lụi, nàng tạm biệt gia đình khăn gói lên thành thị kiếm việc bất chấp những lời can ngăn từ ông bà bu. Với nàng, thật không quá khó khăn khi mang về cho gia đình hàng chục, thậm chí hàng trăm triệu đồng chỉ trong vòng 1, 2 năm trời ngắn ngủi. Nhưng ai nào hay, công việc nàng đang làm phải chịu biết bao sự sỉ nhục từ mọi người, những giọt nước mắt hằng đêm vì nhớ cha, nhớ mẹ, nhớ các em có lẽ sẽ còn đeo đẳng bên nàng suốt cả cuộc đời này.